![]()
(Tặng các bạn nhỏ ở quê Nội của Yến)
Một ngày kia ở làng Êđê, có một cô gái đẹp tên là Hbia. Nhưng cô rất lười biếng lại không biết yêu quư thóc gạo.
Một lần cô ăn cơm, cơm rơi lung tung xuống nền nhà. Thế là hạt gạo hỏi cô :
-Cô đẹp là nhờ chúng tôi, sao cô dám xem thường chúng tôi, Hbia giận dữ quát :
-Tao đẹp là nhờ bố mẹ tao, chứ đâu phải là nhờ đến các ngươi. .
Hạt gạo giận dữ lắm, đêm tối thóc gạo liền bỏ vào rừng. Sáng thức dậy, Hbia biết thóc gạo đă bỏ đi rồi cô hối hận lắm. Rồi cô phải đi vào rừng chặt củi, phải đào củ mài để ăn, cho nên da cô càng ngày càng đen sạm. Cô hối hận nhiều lắm, cô đă biết được lỗi lầm của ḿnh. Cho nên đêm tối hạt gạo lại rủ nhau về. Sáng cô mở nắp thùng gạo th́ thấy thóc gạo đă về.
Từ đấy cô không bao giờ lười biếng nữa, cô càng yêu quư thóc gạo và c̣n đẹp hơn xưa.
[Thành viên mới xem được link. ]
PLNYến-TPHCM.06/05/2012
Các bài cùng chuyên mục:
Đánh dấu