LÀNG NỘN KHÊ TRÊN FACEBOOK
ĐĂNG ẢNH LÊN FACEBOOK RỒI LẤY LINK SANG BÀI VIẾT TẠI DIỄN ĐÀN SẼ ĐẢM BẢO ẢNH TỒN TẠI LÂU DÀI

1/4 123 ... CuốiCuối
Kết quả từ 1 tới 10 của 31
  1. #1
    NXH
    NXH đang offline
    Avatar của NXH
    Tham gia ngày
    Jan 2013
    Đến từ
    Nộn Khê
    Bài viết
    457
    Nhuận bút ($)
    7.655,68

    Cấp độ: 38 
    Kinh nghiệm: 1.355.279
    Cấp độ tiếp: 1.460.206

    Thích
    2.204
    Được thích 2.978 lần tại 457 bài

    Bai dự đăng trong Thơ Nộn Khê Tập IV

    Bài dự đăng trong Thơ Nộn Khê Tập IV:

    Thơ Phạm Thị Lan

    NHỚ RÉT QUÊ

    Gió bấc tràn về, run vai mẹ,
    Nắng hanh, ửng đỏ má em hồng,
    Ai về cho gửi làn mây ấm
    Nhận chút hương quê - cái rét đông

    TP. HCM 04/12/2012


    MONG

    Phương nam chuyển mát bất thường
    Phải chăng gió lạnh tăng cường quê ta
    Vườn rau cho đến vườn hoa
    Nép mình hiu hắt, mượt mà còn đâu
    Mong cho mưa rét qua mau
    Đông tàn ta lại bắc cầu đón xuân!


    XUÂN

    Bỗng nhiên lòng thấy xốn xang
    Đó đây như đã rộn ràng tiếng xuân.
    Cành sương như đã mỏng dần,
    Chồi non, lộc biếc cựa mình sớm mai!


    TPHCM, ngày 08 02 2015

    MÀU CON YÊU

    Bé theo mẹ đến chùa
    Ngày Vu lan báo hịếu
    Biết bao điều chưa hiểu
    Bé lặng lẽ nghĩ suy...

    Rồi Bé chợt thầm thì
    Mẹ ơi! sao lại thế
    Ai cài lên ngực áo
    Bông hoa nhiều sắc màu:
    Bông đỏ như hoa gạo,
    Bông lại nhạt - Đào phai,
    Có bông lại trắng muốt
    Thanh khiết như hoa Nhài?

    Đỏ, vẫn còn cha mẹ,
    Thiếu một nhạt dần đi
    Và đến một ngày kia
    Không còn cha mẹ nữa
    Hoa không còn thắm sắc,
    Chỉ một màu trắng tinh.

    Lại suy nghĩ một mình,
    Con mãi yêu màu đỏ.

    TP.HCM, ngày 21/8/2013 (rằm tháng bảy)



    Các bài cùng chuyên mục:

    Lần sửa cuối bởi NXH; 23-12-2016 lúc 07:25 PM.
    TỰ HÀO LÀ NGƯỜI LÀNG NỘN KHÊ - YÊN TỪ - YÊN MÔ - NINH BÌNH
    Khách HÃY CÙNG NXH GIỚI THIỆU NONKHE.NET ĐẾN BẠN BÈ, NGƯỜI THÂN NHÉ!

  2. Có 6 người thích bài viết này của NXH:

    Bui Xuan Huong (08-01-2017), Hàn Mặc Tử (30-12-2016), nhoque (23-12-2016), oanh78 (25-12-2016), Phamnhung (31-12-2016), pndung (23-12-2016)

  3. #2
    NXH
    NXH đang offline
    Avatar của NXH
    Tham gia ngày
    Jan 2013
    Đến từ
    Nộn Khê
    Bài viết
    457
    Nhuận bút ($)
    7.655,68

    Cấp độ: 38 
    Kinh nghiệm: 1.355.279
    Cấp độ tiếp: 1.460.206

    Thích
    2.204
    Được thích 2.978 lần tại 457 bài

    Trả lời: Bai dự đăng trong Thơ Nộn Khê Tập IV

    Thơ Phạm Ngọc Dũng

    MỜI EM ĐẾN THĂM QUÊ TÔI
    (Nhân đọc bài viết trênnonkhe,net)

    "Em chưa một lần đến đất Nộn Khê..."
    Nghe câu nói sao thân thương đến vậy
    Chuỗi ca từ cứ lang bang như lửa cháy
    Cảm nhận lòng người, anh viết chỉ vậy thê

    Có lạ không em, làng Nuốn hay Nộn Khê
    Nghĩa là "Dòng suối trẻ, nước trong tươi mát"
    Uống đi em, Làm vài ly cho đỡ khát
    Cho sạch tâm hồn rũ hết bụi hà san

    Hãy lắng tai nghe tiếng vọng của không gian
    Bên góc đình làng hay cạnh chùa Nghiêm Khánh
    Đắm đuối cuồng quay lứa đôi yêu say đắm
    Tiếng gọi sông Trinh vẫn thủ thỉ vỗ về

    Sáng sớm tinh sương nên rảo bước chợ quê
    Cảm nhận cái ngon của bánh đa bánh đúc
    Nồng ấm hoang sơ mùi cỏ cây rơm rác
    Thấp thoáng ai ca tích Dương Lễ Lưu Bình

    Đi dạo đầu xuân nên dậy trước bình minh
    Để hồn ta nhập vào hội làng báo bản
    Lang thang đường Vòng rồi ghé sang chợ Quán
    Đến cổng Đình nhớ ngồi nghỉ chút chơi

    Văng vẳng tiếng ai "Kia Zơớ... Ố lời"
    Người ở xóm Cầu, xóm Chung hay làng đạo
    Thoang thoảng đâu đây mùi hoa xoan, hoa gạo
    Sắc hương cải vàng rực rỡ lối đi về

    Ăn thử đi em món giò trứng Nộn Khê
    Nếm gỏi cá mè, hay rau lang mắm cáy.
    Nhưng chớ bắt nạt chú cò Đan, cô Háy
    Lặng im nghe ông Khuơ kể chuyện bốn mùa

    Em sẽ biết nhiều việc ngày xửa ngày xưa
    Đất làng Côi Khê cách nay 500 năm trước
    Những ông tổ người Hà Nam đắp đê Hồng Đức
    Ngăn mặn lập làng khai sáng ấp đến muôn đời


    KHÔNG NƠI NÀO BẰNG Ở QUÊ MÌNH

    Dù bạn đã đi đâu về đâu
    Sống tại trời tây hay cuối địa cầu
    Cũng có thể một nơi văn minh nhất
    Vẫn không bằng ở đất quê mình

    Buổi sáng thức dậy đón ánh bình minh
    Bạn sẽ hưởng một không gian tinh khiết nhất
    Ấy là hơi thở của hoa và đất
    Phút giao hoà trên cõi dương gian

    Bạn hãy dạo chơi lững thững đến đầu làng
    Sẽ gặp các mẹ, các bà gánh gồng đi chợ
    Cứ từ từ nhẩn nha theo họ
    Bạn sẽ đến được thiên đàng

    Đó là thế giới của bánh khoái, bánh lùng, của rổ rá giần sàng
    Một không gian đầy rau tươi, hoa lá
    Nên tìm mua mớ lành canh về kho trã cá
    Chọn quả mướp đèo để nấu bát canh suông

    Bạn cứ thản nhiên đi đến tận cuối làng
    Tắm dòng Trinh Giang hay ngắm nhìn hoa gạo
    Ghé miếu Nam rồi thăm ông phó Giáo
    Tìm gặp cụ Phơn đòi nghe chuyện Bến Giang Đình

    Ríu rít đường Hồng lũ trò nhỏ tươi xinh
    Thấp thoáng giữa đồng bóng ai đuổi cua lừa cáy
    Chút gió heo may thoảng mùi hoa giấy
    Một chén rượu con làm ấm lòng người

    Muốn tìm hiểu thêm sang làng khác dạo chơi
    Bạn xuống Yên Nhân rồi qua thôn Quảng Phúc
    Cũng có thể đến Sa Lung một chút
    Rồi về thăm cụ Ba Thiếp là vừa

    Nếu có khát xin ông Chấn ngụm nước mưa
    Còn ngứa đầu kiếm chú Doan nhờ cúp tóc
    Cơ thể bất an thở khò khè khó nhọc
    Phải tìm cụ lang Huây để bốc thuốc gia truyền

    Có tiếng ồn ào nói chuyện huyên thuyên
    Hóa ra ông Kim đang diễn tuồng ngoài củng xiểng
    Bọn trẻ con có cả thằng cò Hiếng
    Chúng cười như nắc nẻ chẳng muốn về

    Dù bạn ở thành phố hay miền quê
    Đã từng lang thang khắp chân trời góc bể
    Đã nếm, đã ăn bao của ngon vật lạ
    Nhưng cũng không vui bằng đất tổ quê mình
    dung@saigon


    CŨNG CÓ LÚC ĐANG ĐI TRÊN PHỐ

    Cũng có lúc đang đi trên phố
    Bỗng chợt nghe tiếng gọi mơ hồ
    Lang thang tìm đồng hương giả định
    Lại thèm yêu một chút "Tình xưa"

    Ghế đá ao đình thỏang hương sen nhỏ
    Đường gạch hồng rơi rớt hồn quê
    Ánh mắt buồn lọt qua khung cửi
    Ai dệt hồn ta tiếng gọi ầu ơ

    Xóm làng hôm nay anh đi trong thơ
    Loanh quanh bước giữa chiều hoang vắng
    Cho lòng ai thương yêu nhau say đắm
    "Nhớ cố hương..." vẫn đẹp xa mờ

    Rặng nhãn xanh xanh ngắt như mơ
    Chùm phượng đỏ buồn thương nhung nhớ
    Trái buởi vàng trĩu cành xóm nhỏ
    Tìm lá thơm em gội mát cuộc đời

    Chiếc lá rơi, hay giọt nước rơi
    Đừng để lòng anh bâng quơ hát
    Con gà bé ngẩn ngơ cục tác
    Nhặt hạt sương trĩu nặng tình người

    Chợ lồng, chợ Quán ai đã dạo chơi
    Không biết một năm mấy phiên vào Bút
    Xóm làng ta bao lần ngập lụt
    Mớ rau tập tàng mẹ nấu bát canh xuông

    Có những lúc dạo chơi trên phố
    Để kiếm tìm một chút hồn quê
    Sao ta thấy dòng đời xa lạ
    Quê hương ơi, Ai cũng một lối về


    CHÀO QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU
    (Nhân đọc bài viết của NX)

    "Cả một đời lang thang kiếm sống
    Chào quê hương yêu dấu, chào bạn bè..."
    Lòng nghèn nghẹn sao không nói
    Chén rượu hương đời đượm tình quê

    Nhớ buổi ban đầu ngày xửa ngày xưa
    Cái thời lang thang xóm chùa, xóm chung, xóm thượng
    Cùng bạn bè vớt rươi bên mả Nuốn
    Mẹ gọi cơm chiều khản đặc chiều đông

    Trời rét căm căm chẳng có áo bông
    Sáng sớm chân chần co ro trên đường gạch
    Mấy đứa học bài chung một quyển sách
    Vẫn ngồi lặng im nghe ông Lê dạy chữ O

    Đã bao ngày phiêu dạt hư vô
    Cõi lòng ta vẫn cười lên ngạo nghễ
    Chân rảo bước mà trái tim rơi lệ
    Khúc hát tình đời, bài hát quê hương

    Chợt nhận ra Nonkhe.nét thân thương
    Những lời thơ tràn dòng nước mát
    Chợ Quán, cổng làng… hiện ra trước mặt
    Ngọt như bát canh cần mẹ nấu vội chiều mưa

    Khóc đi em cho mê mẩn tiếng chuông chùa
    Để gió Trinh Giang nâng cánh diều vi vu tiếng sáo
    Con đường Vòng vẫn rực trời hoa gạo
    Cha mẹ đợi con về, đơn giản chỉ vậy thê

    Hát đi em cho day dứt bước đường quê
    Như cuộc sống suy tư trong khát vọng
    Cái tình làng thiêng liêng và nghĩa xóm
    Vẫn tháng ngày chờ đợi đón em về

    Gần hết cuộc đời đi chán đi chê
    Chợt nhớ về quê cha đất tổ
    Xuân hạ thu đông bốn mùa còn đó
    Như muối mặn tình đời, người ơi người, người có nhớ... người không


    Ông Lê
    (Nhớ : Ông Lê, nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20/11)

    Nhân ngày nhà giáo Việt Nam
    Tôi lại nhớ cái thời xưa cũ
    Ở làng ta có một cụ già rất yêu thương trẻ nhỏ
    Mà người đời quen gọi ..."Ông Lê"

    Ông dạy lũ trẻ con tập viết chữ O
    Cái loại chữ tròn như trứng gà, trứng vịt
    Hết ngày này sang ngày khác
    Chúng gào lên như chão chuộc cạnh ao chùa

    Vẫn cái chuyện ngày xưa
    Ông cặm cụi tối ngày, cô đơn vất vả
    Móm mém hàm răng rụng rời quá nửa
    Một nắm ngô rang nhai suốt cả ngày

    Ông Lê ơi, thầy Lê ơi !
    Bao nhiêu thế hệ đã qua rồi
    Người đỗ cử nhân, kẻ thành tiến sỹ

    Và đến hôm nay
    Liệu có ai còn, ai nhớ
    Một cụ già bé nhỏ
    Tay lăm lăm giơ cao cây thước kẻ
    Như nhạc sỹ trường đời đang bắt nhịp tới tương lai
    dung@saigon


    MẸ ƠI ĐỪNG SỢ XUÂN VỀ

    Mẹ ơi, Đừng sợ xuân về
    Khi nụ đào hồng và chồi non hé mở
    Cánh mai vàng thả hương đầu ngõ
    Giọt mưa xuân rơi ướt nhẹ bên thềm

    Mẹ hãy thảnh thơi rảo bước chợ hôm
    Dắt lũ trẻ con đi may áo mới
    Tết đến nơi rồi, nên nhà nào cũng vội
    Muốn sắm chút gì cho kịp đón xuân

    Cha xuống Kim Sơn mua vài mớ rau cần
    mẹ luộc bánh trưng và làm hành cuốn
    Tranh thủ ra vườn hái rau để làm đĩa nộm
    Rắc ít lá chanh lên đĩa thịt gà

    Giò chứng, nem chua gói chặt lạt tre
    Cá nướng than quạt thêm vài ký
    Có bóng ai thoáng qua đầu ngõ
    Bữa cơm tất niên mẹ vẫn đợi con về

    Nhớ thương sao đôi mắt lệ nhòa
    Thắp nén nhang lên bàn thờ tiên tổ
    Xóm làng đêm nay im lặng quá
    Tiếng chuông ngân báo hiệu khắc giao thừa

    Nhọc nhằn kiếm ăn sớm nắng chiều mưa
    Đứa Ở Kiên Giang hay rừng hoang Tuyên Hóa
    Thương mấy thằng con tháng ngày vất vả
    Tết này lại lỗi hẹn nữa rồi mẹ ơi

    Mẹ ơi, Mẹ đừng sợ xuân về
    Mỗi giọt nước mắt rơi là một chồi non lộc biếc
    Cuộc đời này còn biết bao khó nhọc
    Mẹ cứ chờ, chờ nhé ...mẹ ơi!
    Dung@saigon

    TRÀ XUÂN

    Tết đến kiếm đâu được lạng trà
    Vợ về đằng ngoại, bạn thời xa
    Có cô con gái nhà bên ấy
    Muốn tặng cho anh một ít trà

    Hỡi cô hàng xóm của tôi ơi
    Chè xuân thơm mát đượm vành môi
    Như cánh hoa mai đùa trong gió
    Một chút phôi pha chát vị đời

    Sao tết không về quê cô ơi
    Làng xóm năm nay đẹp lắm rồi
    Đình xưa chắc đã thay ngói mới
    Chợ Nuốn đông vui chật kín người

    Đào thắm rộn ràng lá chen bông
    Gió hương thơm ngát khắp ruộng đồng
    Năm mới têm trầu thêm vôi trắng
    Để đón xuân sang đượm má hồng

    Tết này tự dưng nhớ tết xưa
    Cùng với mẹ cha đón giao thừa
    Sang canh đêm lạnh ai còn thức
    Lác đác tình xuân mấy hạt mưa
    dung@saigon


    Rét tình yêu
    Thời tiết hôm nay nóng lại rồi
    Tưng bừng nắng trải khắp muôn nơi
    Có người con gái ngồi đan áo
    Để tặng người thương cuối chân trời

    Áo ấm em đan cũng vừa xong
    Đường kim mũi chỉ rút tơ lòng
    Cô đang tính tặng người yếu dấu
    Mà trời chẳng lạnh có buồn không

    Cớ sao trời phật lại phụ công
    Của người thiếu nữ đẹp phù dung
    Ngồi buồn nước mắt nàng rơi mãi
    Lay động trời cao đến vô cùng

    Thương người trinh nữ dáng cô liêu
    Ôm nỗi buồn đau những sớm chiều
    Ông trời trắc ẩn lòng lay động
    Bèn tặng cho nàng “Rét tình yêu”

    Trời đang hửng nắng bỗng rét về
    Gió đem cái lạnh khắp làng quê
    Nàng vui, chờ gặp người yêu dấu
    Vẫn khuất bóng chàng, dạ tái tê

    Bao tháng ngày dài đợi người yêu
    Tình đau sợ hãi nỗi phiêu diêu
    Một hôm trái tim nàng hóa đá
    Lặng lẽ đơn côi trước gió chiều

    Người đời gọi là rét nàng Bân
    Rét của ông trời, rét quý nhân
    Hàng năm thương nhớ người đan áo
    Rét lại mơn man khắp cõi trần
    dung@saigon


    KHÚC GIAO MÙA THÁNG SÁU

    Tháng sáu giao mùa ngày lạnh thoáng xa sôi
    Kỷ niệm xưa ùa về bao nỗi nhớ
    Giữ lại trong em một khoảng trời nho nhỏ
    Gọi chút buồn như đang bước bên anh

    Nắng vàng rơi, đường gạch sáng long lanh
    Biết tìm đâu cánh phượng hồng bay trong gió
    Tuổi thơ đã qua rồi, nhẹ như hơi thở
    Dẫu chẳng nhạt phai vất vả cuộc đời

    Tháng sáu về hạt mưa cũng chơi vơi
    Giọt nước mát đầu mùa khiến lòng ta trĩu nặng
    Xóm nhỏ vắng tanh một mình em đứng lặng
    Vẩn vơ tìm trong ký ức xa xăm

    Rảo gót cuộc đời qua những tháng năm
    Chợt đến, chợt đi, ngập tràn nỗi nhớ
    Thoáng tiếng chuông chùa khiến lòng ai nức nở
    Như định mệnh cuộc đời ...
    ... … lưu giữ mãi chút tình quê



    CHIM SÁO

    Chim sáo xa làng, chim sáo bay
    Ngóng chờ quả chín ở đâu đây
    Có người con gái đang nằm nghỉ
    Cạnh trái đào tiên mướt đỏ đầy

    Sao cô không ngủ đi cô ơi
    Gió mát hiu hiu nắng đỏ trời
    Hay vẫn nhớ nhung tình đơn chiếc
    Thổn thức chiều trưa lạnh cuộc đời

    Thế gian biển cả rộng mênh mông
    Thương con sáo nhỏ đã sổ lồng
    Bâng khuâng nhớ bạn tình xưa cũ
    Hai đứa đi về cạnh bến sông

    Nhìn cô tôi thấy sóng trong lòng
    Quả đa chín đỏ có còn không
    Chiều thu trời vẫn xanh ngăn ngắt
    Như cuộc đời ai mãi ngóng trông
    dung@Sgon-01/2013


    VĂN CHỈ LÀNG TA

    Hiển hiện quang minh giữa đất trời
    Ngày ngày lan tỏa khắp muôn nơi
    Văn,võ, trí,dung, nhiều gương sáng
    Thỏa lòng mong ước tới bao người
    Văn chỉ hồn xưa bên sử mới
    Tình quê đọng lại tiếng cười vui
    Đất học Nộn Khê lưu truyền mãi
    Rạng gianh tiên tổ đến muôn đời
    Dung@saigon


    HỒI XUÂN

    Không khéo tự nhiên lại hồi xuân
    Món nợ văn chương cũng lớn dần
    Sáng sớm nghêu ngao vài câu hát
    Chiều về chuyện phiếm rải khắp sân
    Muôn kiếp nợ người, nhìn thấy hãi
    Ngàn năm trăn trở cõi phù vân
    Cuộc sống suy tư điều mới lạ
    Tranh luận muôn đời việc thế nhân
    Dung@saigon


    Bâng khuâng đêm cuối năm

    Một năm trời lặng lẽ trôi qua
    Chất chứa trong lòng bao nhiêu là nỗi nhớ
    Hoài niệm buồn vui như cánh hoa đào đỏ
    Ánh mắt trẻ thơ vẫn đợi xuân về

    Tết đến chỉ mong được ở thôn quê
    Để cùng nhau đi chơi chợ tết
    Mua ký thịt ngon và dăm cân gạo nếp
    Sắm mâm ngũ quả để cúng giao thừa

    Mùi khói nhang ẩm ướt những hạt mưa
    Cả nhà quây quần bên bữa cơm đoàn tụ
    Nhặt hạt cơm rơi, sao lòng bâng khuâng quá
    Vui đón xuân này, chợt nhớ xuân xưa

    Văng vẳng đâu đây thấp thoáng tiếng chuông chùa
    Khoảng khắc giao mùa thời gian như dừng lại
    Ngoài sân đình ai gọi nhau ý ới
    Chuẩn bị cỗ bàn để cúng tổ tiên

    Dù cuộc sống ngày nay chồng chất bao nỗi ưu phiền
    Và cuộc đời vẫn ngàn vạn lần vất vả
    Sẽ thú vị hơn, ngày đầu xuân bước trên đường gạch đỏ
    Tay bắt mặt mừng chúc phúc đầu năm

    Chào bác bà, các chị, các em
    Hãy cho tôi được ôm hôn tất cả
    Xuân đến thật rồi, xuân tươi vui quá
    Tất bật dịu dàng như tiếng mẹ chiều qua

    Người đời ơi! Trời đất rộng bao la
    Như cuộc sống cách ngăn kẻ nam người bắc
    Dù xa nhau không gian dài giằng dặc
    Những trái tim hồng vẫn mãi yêu thương

    Xuân rộn ràng, xuân rực rỡ bốn phương
    Khắp thế gian ngập tràn hoa đào nở
    Đêm ba mươi lên chùa rút vài quẻ thẻ
    Xem vận hạn cuộc đời, rồi hối hả đón chào xuân
    dung@saigon
    Lần sửa cuối bởi pndung; 31-12-2016 lúc 02:48 PM.
    TỰ HÀO LÀ NGƯỜI LÀNG NỘN KHÊ - YÊN TỪ - YÊN MÔ - NINH BÌNH
    Khách HÃY CÙNG NXH GIỚI THIỆU NONKHE.NET ĐẾN BẠN BÈ, NGƯỜI THÂN NHÉ!

  4. Có 4 người thích bài viết này của NXH:

    Bui Xuan Huong (08-01-2017), nhoque (23-12-2016), oanh78 (06-01-2017), Phamnhung (31-12-2016)

  5. #3
    NXH
    NXH đang offline
    Avatar của NXH
    Tham gia ngày
    Jan 2013
    Đến từ
    Nộn Khê
    Bài viết
    457
    Nhuận bút ($)
    7.655,68

    Cấp độ: 38 
    Kinh nghiệm: 1.355.279
    Cấp độ tiếp: 1.460.206

    Thích
    2.204
    Được thích 2.978 lần tại 457 bài

    Trả lời: Bai dự đăng trong Thơ Nộn Khê Tập IV

    Thơ Trần Minh Tâm

    Còn mãi trong ta

    Hình ảnh nào lưu giữ ở trong ta,
    Khi xa cách làng quê yêu dấu.
    Nơi chất chứa kỷ niệm thời thơ ấu,
    Nơi mặn nồng năm tháng chẳng phôi pha...

    Là đình làng di sản của ông cha,
    Dẫu cổ kính nhưng mang tầm thời đại.
    Suốt mấy trăm năm nếp nền chảy mãi...
    Nộn khê ơi,văn vật hồn làng.

    Để hôm nay truyền thống lại thêm trang,
    Đình mở mang đến từ lòng con cháu.
    Tổng thể khuôn viên hóa thành tráng lệ,
    Kim cổ giao duyên kiến trúc hài hòa.

    Mềm mại hoa văn trạm trên tường đá,
    Trầm mặc tam quan sinh khí bốn mùa.
    Thanh thủy hồ sen hương đưa ngào ngạt,
    Nhà khách bừng lên ngói mới tươi màu.

    Vui biết mấy với niềm vui xứ sở,
    Tự hào thay nét đẹp của quê hương.
    Bức tranh ai vẽ giữa làng,
    Mà khêu,mà gợi,tao đàn khúc ngâm....


    Em về

    Em về nắng lại chói chang,
    Mới xanh nay đã chuyển làn da nâu.
    Thương em chưa nói nửa câu,
    Mà tơ hoa gạo nhuộm đầu muối tiêu.
    Hoàng hôn tím mái tranh xiêu,
    Bao nhiêu kỉ niệm cánh diều còn đây.
    Mộng tình ai dứt được dây,
    Để người mắc cạn chân mây cuối trời.
    Tường đông lửa lựu phượng rơi,
    Chim quyên thảng thốt những lời tri âm.
    Tiếng ve hoà tấu khúc ngâm,
    Hoa cau rụng trắng ngoài sân em về



    MẸ TÔI

    Mẹ tôi đây một đời cằn cỗi,
    Xưa đói nghèo tất tả ngược xuôi.
    Bát cháo cám đắng mồm Mẹ húp,
    Ngọt ngào thay dòng sữa nuôi tôi.

    Vai mẹ gầy nắng mưa rách áo,
    Nụ cười con,tan hết gian lao.
    Cha con đó xa nhà công tác,
    Mẹ dịu dàng chung thuỷ biết bao.

    Xin hãy quay lại khoảng thời gian,
    Mẹ tôi son trẻ mái đầu xanh.
    Để cười khúc khích cô thôn nữ,
    Má ửng hồng e thẹn đoan trang.

    Đó là khao khát của riêng tôi,
    Nay tóc Mẹ tôi đã bạc rồi.
    Chân chậm mắt mờ trông khắc khổ,
    Lòng nhân từ cứ mãi sinh sôi...


    Ru mình

    Thả hồn một chút lang thang,
    Ru mình nhẹ bớt lo toan cuộc đời.
    Bốn mùa thi tứ đầy vơi,
    Chữ tình vấn vít là nơi giãi bày.
    Đất trời hoa lá cỏ cây,
    Quê hương kỉ niệm những ngày tuổi thơ.
    Tình đầu ôi thuở mộng mơ,
    Mà sao ánh mắt bây giờ còn vương.
    Má hồng trải những phong sương,
    Đọng trên những nét giọt buồn thời gian.
    Hỏi người ở tận phương nam,
    Heo may có gửi nắng vàng tương tư.
    Bâng khuâng chuyện cũ thề xưa,
    Ru mình để hiểu nắng mưa cuộc đời.


    NỘN KHÊ TIẾNG RU

    Có gì rạo rực thế xuân ơi,
    Cây cối bừng lên nẩy lộc chồi.
    Báo bản làng mình ngày mở hội,
    Để lòng náo nức mãi không thôi...

    Xa cách mới hay tình xứ sở,
    Nỗi niềm ấp ủ những vần thơ.
    Quê hương lưu dấu trong tâm khảm,
    Như buổi đầu tiên lúc hẹn chờ...

    Mừng thấy xóm làng thêm đổi mới,
    Nhiều người xây dựng được cơ ngơi.
    Nhà cao dáng kiểu đời sung túc,
    Chào đón xuân sang rạng đất trời...

    Trở về hôm nay thăm nguồn cội,
    Nhớ lại ngày xưa thuở thiếu thời.
    Dù đã công thành nơi viễn xứ,
    Nộn khê sâu lắng tiếng ru hời...
    TỰ HÀO LÀ NGƯỜI LÀNG NỘN KHÊ - YÊN TỪ - YÊN MÔ - NINH BÌNH
    Khách HÃY CÙNG NXH GIỚI THIỆU NONKHE.NET ĐẾN BẠN BÈ, NGƯỜI THÂN NHÉ!

  6. Có 5 người thích bài viết này của NXH:

    Bui Xuan Huong (08-01-2017), Hàn Mặc Tử (30-12-2016), nhoque (23-12-2016), Phamnhung (31-12-2016), pndung (23-12-2016)

  7. #4
    NXH
    NXH đang offline
    Avatar của NXH
    Tham gia ngày
    Jan 2013
    Đến từ
    Nộn Khê
    Bài viết
    457
    Nhuận bút ($)
    7.655,68

    Cấp độ: 38 
    Kinh nghiệm: 1.355.279
    Cấp độ tiếp: 1.460.206

    Thích
    2.204
    Được thích 2.978 lần tại 457 bài

    Trả lời: Bai dự đăng trong Thơ Nộn Khê Tập IV

    Thơ Bùi Xuân Lâm


    CỖ NỘN KHÊ.

    Xin mời thưởng thức cỗ làng tôi,
    Tự thuở xa xưa đã thế rồi:
    Món món đặt bày hoa nở rộ,
    Đồng thau, men sứ sáng tinh khôi.

    Bánh chưng một cặp kết uyên ương,
    Mịn mượt, thơm tho quyện mật đường;
    Đôi bát chiết yêu xương ngọt đượm
    Miến tàu, mộc nhĩ, nấm lên hương;

    Củ kiệu, dưa hành xứng thịt mông,
    Gợi ta gió nội với hương đồng;
    Mắm thơm, gia vị tinh cà cuống;
    Giò lụa nõn nà thỏa ước mong;

    Xôi gấc đi cùng với bánh trôi
    Tươi như son đỏ dậy trên môi;
    Ngày xuân xanh thắm đào mai nở,
    Thực khách lòng sao khỏi bồi hồi?

    Gà tơ đĩa lớn xếp vàng ươm;
    Cá rán giòn xuê vảy tựa cườm;
    Thêm đĩa xào bò, cần bốc khói;
    Thịt đông như thạch, múc tinh tươm;

    Ba món Cỗ làng chẳng giống ai:
    - Vàng mơ, mọc luộc, quýt thơm cay;
    - Đơm hoa, giò trứng ngời men ngọc;
    - Hành cuốn, tôm mềm, trứng thắt đai...

    Thêm vị men nồng nữa mới tươm,
    Cỗ làng mời mọc khách mười phương,
    Mấy vần xướng họa cùng vui tết,
    Cầu chúc an khang phúc thọ trường...


    Báo Bản, Xuân Ất Mùi, 2015,

    BÀI THƠ BỎ DỞ...

    Ngồi buồn sắp lại tuổi thơ,
    Sáu mươi năm cũ bây giờ ở đâu?
    Tháng Ba, Phủ hội bên Cầu,
    Cao cao hoa gạo rực màu đỏ tươi.
    Dẫu không nhìn rõ mặt người,
    Dáng em nổi giữa đông vui Hội làng.
    Mặt ngòi mép nước đường Ngang,
    Dập dềnh bông súng, bông trang ken dày.
    Em ngồi tuốt cọng cỏ may,
    Lòng mơ theo bóng mây bay phương nào.
    Cuối trời cánh én nghiêng chao,
    Mùa Xuân đang vẫy tay chào người đi.
    Hoa chanh nửa lọn tóc thề,
    Cho ai đắm đuối mẩn mê một đời...
    . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .


    2007,
    BÙI XUÂN LÂM


    NGƯỜI CA SĨ

    Vẫn là tấm áo nâu non,
    Vẫn là chiếc yếm cổ tròn ngày xưa,
    Vẫn là đôi mắt đong đưa,
    Tích chèo em diễn đêm vừa tàn canh,
    Sân đình gió mát trăng thanh,
    Em làm đổ quán xiêu đình người xem...

    Bây giờ vắng bóng hình em,
    Trăng khuya mờ ảo êm đềm còn đâu!
    Còn đâu ánh mắt Thị Màu,
    Làn môi cắn chỉ quết trầu thắm tươi!
    Giã từ cái tuổi đôi mươi,
    Em đi, vĩnh viễn làm người tha phương!...

    Bao năm gió bụi phố phường,
    Dấn thân vào chốn hí trường bon chen,
    Sắc hương đánh đổi bạc tiền,
    Giọng ca cháy phổi, tiếng huyền nhói tim,
    Giành cho được một lời khen,
    Thân hình phờ phạc, áo xiêm nhạt nhàu...

    Trong mơ có một đoàn tàu,
    Đưa người ca sĩ qua cầu hồi hương...




    9-9-2010,


    D Ã Q U Ỳ

    Dã Quỳ hay đó Hướng Dương,
    Vàng hoe sắc nắng bên đường đợi ai?
    Phơi thân gió bụi dặm dài,
    Người xe qua lại, mấy ai ngó ngàng?

    Đón em, ta rước về làng,
    Như chàng Hoàng tử cưới nàng Tấm xưa.
    Mong trời đổ một cơn mưa,
    Cho đường sạch mát, cho vừa lòng em!

    Đêm thanh thủ thỉ bên thềm,
    Gió thơm trên mái tóc em mượt mà.
    Em về, em ở cùng ta,
    Vàng mơ trong mắt ngàn hoa Dã Quỳ...

    2-9-2010,


    ÂM THANH BÁO BẢN.

    I.

    Hôm nay, ngày bắt đầu Lễ hội.
    Âm thanh Báo Bản
    đã và đang từng đợt lan xa lan xa,
    đến từng gia đình, dòng họ trong làng,
    đến tận mọi miền đất nước,
    vào tới ngõ ngách mỗi tâm hồn, trái tim người Làng Nuốn.

    Ta lắng nghe hùng tráng từng hồi chiêng trống,
    Ta lắng nghe phần phật tung bay những lá cờ Thần,
    Ta lắng nghe thình thịch những trái tim náo nức,
    Và, ta lắng nghe long lanh giọt lệ ngày gặp mặt người thân...

    Ôi Âm thanh Báo Bản!
    Ôi Âm thanh Báo Bản!



    II.

    Ta lắng nghe Âm thanh Báo Bản,
    Rì rào mưa bụi trên lá xuân non tơ,
    Lao xao Cổng Đình chợ tối,
    Tiếng nói, tiếng cười ai rộn rã ven hồ...

    Âm thanh Báo Bản xuyên đêm tối,
    Khúc hát quê hương tha thiết đón người về,
    Tiếng gõ sạp bập bùng đêm mở hội,
    Tràng pháo tay dào dạt, say mê...

    Đêm Báo Bản, 12 tháng Giêng Ất Mùi
    LNg.BXL.


    MÙA ĐÔNG ĐẾN SỚM.

    Mùa Đông đến, Mùa Đông đến sớm,
    Trên vòm cây lác đác lá vàng,
    Trên mặt hồ rập rờn làn nước lạnh,
    Và trời cao chim sải cánh vội vàng.

    Em có thấy tóc trên đầu trắng bạc,
    Gió heo may xao xác thổi bao mùa;
    Lăng lẽ thời gian bàn tay thô ráp,
    Cào thịt da những vệt răng bừa?

    Mùa Đông đến, Mùa Đông đến sớm,
    Những đêm thanh, trăng vẫn sáng ngời,
    Trời lạnh lẽo, chăn chiếu vừa đủ ấm,
    Bài ca xưa vẫn giọng hát yêu đời!

    Hai chúng ta như Mùa Đông đó,
    Cánh cửa lòng vẫn ngỏ cho nhau,
    Bàn chân qua dạn dày sương gió,
    Vẫn đang chờ bước tới mùa sau!

    Mùa Đông đến, Mùa Đông đến sớm,
    Thời gian trôi theo nhịp hải hà;
    Ta tựa thuyền con trong bão tố,
    Giong buồm lướt sóng vượt trùng xa…

    04:45 PM, 11-10-14,
    LNg.BXL.



    MƯA THU

    Mưa thu tầm tã đêm dài,
    Cho ai thao thức, cho ai bồn chồn.
    Rào rào nước xối mái tôn,
    Buốt lòng người ở, lạnh hồn người đi.
    Mưa giăng mù mịt bốn bề,
    Buồn vây một ngọn đèn khuya mơ màng.
    Chân ai đau buốt trên đàng,
    Lòng ai một khúc đoạn tràng tái tê.
    Bao năm vui với làng quê,
    Giờ ai lặng lẽ sẻ chia một mình.
    Mưa thu lay động lá cành,
    Biết chăng ai, biết tâm tình cùng ai!
    Mưa thu mưa mãi mưa hoài,
    Tình thu theo nước lạc loài về đâu?

    Nộn Khê, 3h30, 29-8-2014,


    Hồi Xuân

    Có phải là em đã hồi xuân,
    Mà cơ thể lại một lần đổi khác:
    Từ mái tóc thanh xuân điểm nhiều sợi bạc
    Vầng trán u buồn thấp thoáng mấy đường nhăn
    Dáng hao gầy những vất vả gian truân
    Và đau khổ…đã từ lâu dồn nén
    Bốn mươi mấy mùa thu trôi qua không ước hẹn…
    Đến hôm nay, em khác lạ vô ngần!
    Có phải là em đã hồi xuân?

    Có phải là em đã hồi xuân?
    Mà đôi má cứ ửng hồng lên mãi,
    Cánh tay em thấy lẳn tròn trở lại,
    Cặp môi em đã mọng tự khi nào
    Ánh mắt em nhìn say đắm xiết bao
    Và hơi thở cũng nồng nàn nóng bỏng
    Như tuổi trẻ đêm xuân đầy khát vọng…
    Ôi em tôi, em khác lạ vô ngần!
    Có phải là em đã hồi xuân?



    VẮNG EM

    Mấy bữa nhà vắng em
    Sân rụng đầy hoa khế
    Bếp buồn không khói lên
    Nước máng tràn miêng bể.

    Trời sụt sùi mưa gió
    Giáo án gối tê đầu
    Chăn mỏng ngủ thật khó
    Giờ này em ở đâu?

    10 – 1998
    Bùi Xuân Lâm – CLB Thơ làng Nộn Khê


    CHỢ ĐÊM CỔNG ĐÌNH

    Quanh Đình Làng dạo bước,
    Đường gạch lát thênh thang,
    Trời xanh soi hồ biếc,
    Hương Sen thoảng nhẹ nhàng.

    Cả một thời thơ ấu,
    Hàng Ghế đá ven hồ,
    Trăng thanh và gió mát,
    Gọi về bao mộng mơ…

    Tiếng thoi đưa lách cách,
    Tiếng guốc kinh leng keng,
    Tiếng gọi nhau í ới,
    Về Cổng Đình Chợ đêm.

    Chợ Cổng Đình họp tối,
    Tấp nập người bán mua,
    Người lớn thì lót dạ,
    Trẻ con thích nô đùa.

    Hai dãy hàng quà bánh,
    Đèn sáng như sao sa,
    Những món ăn thôn dã,
    Dành các chị, các bà.

    Mùi nước dùng mời gọi,
    Quán ông Vá chỗ này;
    Ông Chấn vào từng ngõ,
    Phở mang đến tận tay…

    Bánh giày giò cặp đôi,
    Như vợ chồng mới cưới;
    Bún chả nướng thơm lừng,
    Cảm tình nhau cứ hỏi;

    Riêu cua thì ngọt dịu,
    Em lùa chỉ một hơi;
    Bánh nếp dẻo như kẹo,
    Xoắn xuýt chẳng muốn rời;

    Này bánh đúc mắm tôm,
    Cho thỏa lòng thỏa dạ;
    Bánh đa như trăng tròn,
    Yêu nhau đến tơi tả…

    Mặt hàng có trăm thứ,
    Thứ nào cũng thật ngon!
    Ăn rồi còn mua nữa
    Về cho chồng, cho con.

    Lũ trẻ chẳng có tiền,
    Lấy trò chơi làm thích,
    Văn chỉ: đánh công đồn,
    Bờ hồ: phụ đồng ếch…

    Những chàng trai, cô gái
    Sánh bước đi bên nhau,
    Thầm thì xây mộng ước,
    Tương lai hồng mai sau…

    … Cho tới khi trăng lặn,
    Làng xóm lặng như tờ,
    Chợ Cổng Đình náo nhiệt
    Lại hiện về trong mơ!

    Hai phần ba thế kỉ
    Như bóng câu qua thềm,
    Hội làng nay hồi phục,
    Ta lại về Chợ đêm! …

    Em hãy về Chợ đêm!
    Em hãy về Làng Nuốn!
    Tuổi xuân chỉ có thì,
    Nếu không thì... quá muộn!

    Nộn Khê, 19 - 6 – 2014,


    THỢ CÀY

    Một năm có biết bao ngày,
    Hết cày ruộng nước lại cày ruộng thơ.
    Ruộng thơ năn lác ngập bờ,
    Cày sâu bừa kỹ, bao giờ mới xong!
    Thợ cày duyên kiếp long đong,
    Sáng, trưa, chiều, tối cũng không quản gì.
    Mai kia đồng ruộng xanh rì,
    Rồi ra cây lúa đến thì trổ bông.
    Hỡi người bỏ sức bỏ công,
    Hãy vui nhìn ngắm cánh đồng bao la:
    Một vần thơ, một lẵng hoa,
    Đó là tiếng trái tim ta tặng đời!

    BÓ HOA TỪ THIÊN HÀ

    Nửa đêm ta thức dậy
    Đón chào người mang hoa
    Từ Thiên Hà xa tắp
    Mừng Ngày vui của ta.

    Bông hoa này đỏ thắm
    Máu hồng từ trái tim
    Một đời ta say đắm
    Sự nghiệp ta đã tìm.

    Đóa hoa này vàng tươi
    Mùa vàng ta gặt hái
    Tháng năm dài mê mải
    Ta trồng cây trồng người.

    Nhành hoa này thơm ngát
    Hương đời đem cho ta
    Trái thơm tình dịu ngọt
    Ngày lan xa lan xa…

    Mắt lá này xanh non
    Tóc xanh thời tuổi trẻ
    Mắt xanh ai rớm lệ
    Nỗi vui buồn ngày qua…

    Bó hoa người tặng ta
    Trong Ngày vui Nhà giáo
    Trái tim ta già lão
    Nở sáng bừng như hoa!

    03h 20-11-2013,
    LNg.BXL.
    Lần sửa cuối bởi NXH; 30-12-2016 lúc 12:54 PM.
    TỰ HÀO LÀ NGƯỜI LÀNG NỘN KHÊ - YÊN TỪ - YÊN MÔ - NINH BÌNH
    Khách HÃY CÙNG NXH GIỚI THIỆU NONKHE.NET ĐẾN BẠN BÈ, NGƯỜI THÂN NHÉ!

  8. Có 5 người thích bài viết này của NXH:

    Bui Xuan Huong (08-01-2017), Hàn Mặc Tử (30-12-2016), nhoque (23-12-2016), Phamnhung (31-12-2016), pndung (23-12-2016)

  9. #5
    NXH
    NXH đang offline
    Avatar của NXH
    Tham gia ngày
    Jan 2013
    Đến từ
    Nộn Khê
    Bài viết
    457
    Nhuận bút ($)
    7.655,68

    Cấp độ: 38 
    Kinh nghiệm: 1.355.279
    Cấp độ tiếp: 1.460.206

    Thích
    2.204
    Được thích 2.978 lần tại 457 bài

    Trả lời: Bai dự đăng trong Thơ Nộn Khê Tập IV

    Thơ Nguyễn Gia Định

    Thời buổi ngày nay có rất nhiều thứ để làm cho người ta say mê. Người thì say gà chọi, chim cảnh, cá cảnh, núi cảnh: Người thì say mê lô đề, rượu chè, cá cược; Người thì say biệt thự sang trọng, ô tô đắt tiền…. Còn thơ thì sao?Liệu có ai còn say thơ không? và khi say thơ, họ có được những cảm xúc như đang say các thứ khác không? Để lý giải cho điều này, tôi đã viết bài thơ Uống và Say:

    Uống và Say

    Uống thơ không mất nhiều tiền
    Uống thơ như có bạn hiền đến chơi
    Uống thơ để biết việc đời
    Uống thơ để hiểu lòng người trắng đen
    Thơ không ủ vẫn lên men
    Say thơ cũng được ngả nghiêng đất trời
    Say thơ được khóc, được cười
    Buồn, vui, thương, nhớ, yêu rồi thở than
    Bơ phờ day dứt ruột gan
    Say thơ có lúc quên ăn, quên giờ
    Say thơ vơ vẩn thẫn thờ
    Mông lung trống trải mơ hô kiêu sa
    Say làm mê mẩn hồn ta
    Tưởng mình chói lọi như là siêu sao
    Say như biển rộng sóng trào
    Say mà như thế, say nào hơn đây?

    Câu lạc thơ làng Nộn khê
    Nguyễn Gia Định

    TRÀNG AN

    Ở khu danh thắng Tràng an
    Nước non, non nước mênh mang trập trùng
    Mái chèo khua nhẹ giữa dòng
    Nhìn con sóng biếc ngỡ rằng mây theo
    Sườn non vách đứng cheo leo
    Lá rung tưởng tiếng quân reo thuở nào
    Đàn cò trắng lượn trên cao
    Vui cùng du khách nghiêng chao cánh mềm
    Thuyền đi xuôi ngược như nêm
    Dọc ngang hang động đan xen diệu kỳ
    Vòng quanh lúa mượt xanh rì
    Đợi ngày nặng hạt chim ri gọi bầy
    Chuông chùa điểm nhịp đâu đây
    Hòa câu kinh kệ đong đầy lòng ai
    Thoáng xa mấy bóng dân chài
    Thả câu, buông lưới bên ngoài bãi thung
    Có đàn dê núi thung dung
    Nhởn nhơ vặt lá trên từng khóm cây
    Cảm ơn tạo hóa khéo tay
    Xếp bày non nước vùng này như mơ
    Ai ơi! về với cố đô
    “Hạ long trên cạn” đang chờ vào thăm.



    * Khu danh thắng Tràng an, Ninh bình được mệnh danh là “Hạ long trên cạn”. Năm 2014 được Unetco công nhận là di sản thiên nhiên thế giới.

    Nguyễn Gia Định – CLB Thơ làng Nộn khê, Yên từ


    DỪNG LẠI NGAY

    Ma túy chính ngươi đã hại ta
    Bán trâu, bán lợn bán luôn nhà
    Khi say óc loạn thành điên dại
    Lúc tỉnh thân tàn chẳng khác ma
    Hạnh phúc gia đình tan nát hết
    Nghìa tình bằng hữu cũng rời xa
    Hỡi ai chót nghiện nên dừng lại
    Đoạn tuyệt của ma, đời nở hoa.

    Nguyễn Gia Định – CLB Thơ làng Nộn khê, Yên từ


    GIỮ NÉT CHÂN QUÊ

    Con đường vẫn đậm nét chân quê
    Tiếng guốc của ai lại vọng về
    Chốn cũ bừng lên bao kỷ niệm
    Người xưa thức dậy những đam mê
    Bởi cần cái đẹp nên trăn trở
    Muốn gốc bền lâu giữ lấy lề
    Năm tháng qua đi thành lịch sử
    Con đường vẫn đậm nét chân quê.

    * Năm 2015 Làng Nộn khê lát lại con đường gạch đã có gần một trăm năm tuổi.

    Nguyễn Gia Định – CLB Thơ làng Nộn khê, Yên từ

    MÙA XUÂN VÀ TÌNH YÊU

    Khi mùa xuân gõ cửa
    Chim ríu rít trên cành
    Bao chồi non hé mở
    Sương xòa tròn long lanh

    Khi mùa xuân gõ cửa
    Hoa đào thắm sắc hồng
    Đôi môi em mọng đỏ
    Khiến lòng anh bâng khuâng

    Ôi mùa xuân lạ thế
    Kéo đất trời rộng hơn
    Sao tình yêu lạ thế?
    Cứ rối bời con tim.

    Nguyễn Gia Định – CLB Thơ làng Nộn khê, Yên từ

    TÌM

    Cũng vì cái thắt lưng ong
    Làm tôi cứ phải long đong cả đời
    Đầu non góc bể chân trời
    Tìm Diêu bông để tặng người lưng ong
    Biết rằng tay trắng về không
    Mà sao tôi vần long đong đi tìm.

    Nguyễn Gia Định – CLB Thơ làng Nộn khê, Yên từ

    Đời

    Dòng sông cứ chảy,
    Dòng đời cứ trôi.
    Nếu ta dừng lại,
    Ấy đời chơi vơi...

    Dòng sông cứ chảy,
    Dòng đời cứ trôi.
    Nếu ta tụt lại,
    Là phí cuộc đời.

    Dòng sông cứ chảy,
    Dòng đời cứ trôi.
    Nếu ta chạy ngược,
    Sẽ hỏng cuộc đời.

    Dòng sông cứ chảy,
    Dòng đời cứ trôi.
    Nếu ta theo kịp,
    Tạm gọi là đời.

    Dòng sông cứ chảy,
    Dòng đời cứ trôi.
    Nếu ta chạy trước,
    Là kẻ lõi đời.

    Dòng sông cứ chảy,
    Dòng đời cứ trôi.
    Khi ta thấm mệt,
    Mới thực là đời.

    Đời là thế đó ai ơi!
    Đời là bể mệt cho tôi cho người
    .

    VÔ ĐỀ

    Tự nhiên cứ nhớ vu vơ
    Vu vơ sao lại lòng thơ thẩn lòng
    Phải chăng cái bóng xuân hồng
    Một thời xa vắng bènh bồng con tim?

    Nguyễn Gia Định – CLB Thơ làng Nộn khê, Yên từ
    Lần sửa cuối bởi NXH; 01-01-2017 lúc 08:26 AM.
    TỰ HÀO LÀ NGƯỜI LÀNG NỘN KHÊ - YÊN TỪ - YÊN MÔ - NINH BÌNH
    Khách HÃY CÙNG NXH GIỚI THIỆU NONKHE.NET ĐẾN BẠN BÈ, NGƯỜI THÂN NHÉ!

  10. Có 4 người thích bài viết này của NXH:

    Bui Xuan Huong (08-01-2017), Hàn Mặc Tử (30-12-2016), nhoque (23-12-2016), Phamnhung (31-12-2016)

  11. #6
    NXH
    NXH đang offline
    Avatar của NXH
    Tham gia ngày
    Jan 2013
    Đến từ
    Nộn Khê
    Bài viết
    457
    Nhuận bút ($)
    7.655,68

    Cấp độ: 38 
    Kinh nghiệm: 1.355.279
    Cấp độ tiếp: 1.460.206

    Thích
    2.204
    Được thích 2.978 lần tại 457 bài

    Trả lời: Bai dự đăng trong Thơ Nộn Khê Tập IV

    Thơ Phạm Ngọc Quỳnh Anh

    MÙA THU NHỚ BÁC

    Nhớ mùa thu năm trước
    Tại Quảng trường Ba Đình
    Chủ tịch Hồ Chí Minh
    Đọc tuyên ngôn dựng nước
    Hình ảnh Người quen thuộc
    Bộ quần áo ka ki
    Đôi dép lốp Người đi
    Khắp năm châu bốn biển
    Bác nhìn dân trìu mến
    Giọng ấm áp dịu hiền
    Muôn triệu người lặng yên
    Để nghe cho được rõ
    Trời mùa thu lặng gió
    Nắng rực đỏ sắc cờ
    Cả nước vọng hồn thơ
    Lời Tuyên ngôn độc lập
    Việt nam phải độc lập
    Việt nam phải hòa bình
    Dù có phải hy sinh
    Quyết không làm nô lệ
    Muôn triệu người tuyên thệ
    Muôn triệu người ra đi
    Cuộc kháng chiến trường kỳ
    Chống Pháp rồi chống Mỹ
    Đã sáng ngời chân lí
    Một sự nghiệp quang vinh
    Việt nam đã hòa bình
    Việt nam đã toàn thắng
    Công đức bác sâu nặng
    Còn lưu mãi núi sông
    Còn ghi mãi trong lòng
    Người việt nam muôn thuở
    Muôn đời sau vẫn nhớ
    Chủ tịch Hồ Chí Minh
    Bác là vị cứu tinh
    Vị anh hùng dân tộc.

    Tháng 5/1975

    ANH LÀ CỰU CHIẾN BINH

    Nhớ khi xưa ở chiến trường
    Vào sinh ra tử coi thường hiểm nguy
    Sẵn sàng có lệnh là đi
    Có địch là đánh sá chi hiểm nghèo
    Cuộc đời binh nghiệp gieo neo
    Gian lao nguy hiểm anh đều vượt qua
    Bốn phương đồng đội là nhà
    Khổ vui chia sẻ chan hòa tình thương
    Hôm nay sống giữa quê hương
    Ruộng đồng một nắng hai sương chuyên cần
    Đời còn vất vả nhọc nhằn
    Vượt qua gian khổ, khó khăn, đói nghèo
    Siêng năng lao động sớm chiều
    Càng qua gian khổ càng yêu tình đời
    Hỡi anh cựu chiến binh ơi
    Niềm tin chân lí sáng ngời trong anh
    Đã từng vì nước hy sinh
    Anh còn sống trọn nghĩa tình vì dân

    Tháng 12/1999

    NHÀ BÊN (ƯỚC GÌ )

    Hai nhà chỉ cách bức tường
    Muốn sang bên ấy ngại đường ngõ xa
    Ước gì tường mở toang ra
    Để cho đôi lứa chúng ta thêm gần
    Cho tình thân lại càng thân
    Hai nhà như một, tinh thần càng vui
    Gần nhau thương trọn cuộc đời
    Thôi đừng ngăn cách, tường ơi! hỡi tường!

    Tháng 12/2000

    NGUYỆN THẦM

    Dưới ánh nắng xuân, hoa đào khoe sắc nở
    Có anh thương binh về thăm quê cũ
    Cửa sổ nhà bên vẫn còn hé mở
    Chỉ khác năm xưa ai treo vào đó
    Giữa khung xanh một nhánh phong lan
    Nạng gỗ trong tay chân bước sập sềnh
    Anh nở nụ cười chào nhành hoa đẹp
    Mấy năm xa quê, hôm nay về phép
    Thăm gia đình, thăm làng xóm thân yêu
    Mái ngói đỏ tươi đón ánh nắng chiều
    Ôi nhớ quá! Cô bạn xưa cùng lớp
    Quê hương năm nay thuận hòa thời tiết
    Cây bưởi nhà bên đang độ sắc hoa
    Cô gái ơi! Có ghé lại chơi nhà
    Nhớ đừng quên dấu theo chùm hoa bưởi
    Hoa thơm ngát để lòng ta ấm lại
    Những kỷ niệm xưa vẫn còn nhớ mãi
    Ngày ấy ra đi thầm nguyện một điều
    Nghĩa vụ hoàn thành, anh sẽ ngỏ lời yêu.

    Xuân 1973


    NGỎ TÌNH

    Thấy em sôi nổi hồn nhiên
    Hăng say phục vụ mà quên đêm ngày
    Hỡi em y tá thơ ngây
    Hiền vui xinh đẹp đủ đầy nết na
    Lại đây anh hỏi gần xa
    Em bao nhiêu tuôi, mẹ cha thế nào
    Anh em than thích ra sao
    Quê hương hoàn cảnh tế nào hỡi em?
    Để rồi thổn thức trong tim
    Những thầm mơ ước nên duyên tơ hồng
    Trời xanh bát ngát mênh mông
    Thấy em hiền hậu mà lòng anh yêu
    Yêu em, yêu lắm, yêu nhiều
    Người em giản dị sớm chiều tận tâm
    Em là hoa của mùa xuan
    Anh thầm mơ ước mãi gần bên em.

    Hè 1974

    MỪNG XUÂN THIÊN NIÊN KỶ

    Giờ phút thiêng liêng đã đến rồi
    Trẻ già trai gái khắp muôn nơi
    Đón xuân vui đón niềm vui mới
    Hạnh phúc tương lai tỏa sáng ngời

    Chúm chím hoa đào đón gió xuân
    Hỡi ai lòng dạ luống phân vân
    “Bất thiên công đức” lời di huấn
    Nghĩ đến cội nguồn nhớ cố nhân

    Xuân đến vui chung với mọi nhà
    Vườn xuân Đào, Mận nở muôn hoa
    Hội xuân tô thắm nền văn hiến
    Làng xóm tưng bừng rộn tiếng ca

    Khoe sắc muôn hoa đón nắng trời
    Hai mươi thế kỷ đã qua rồi
    Đón xuân chào đón thiên niên mới
    Đón cả ngày mai đẹp tuyệt vời

    Xuân 2001

    CỔNG LÀNG

    Anh ngẩng đầu ngạo nghễ
    Trông rất đỗi tự hào
    Tinh hoa muôn thế hệ
    Tâm hồn càng thanh cao

    Anh như chàng Phù Đổng
    Vươn vai lớn lên rồi
    Dáng uy nghi hoành tráng
    Hiên ngang giữa đất trời

    Khoác trên mình thôn hiệu
    Có hoa văn trạm rồng
    Khác nào Khuê Văn Các
    Ba tầng mái cong cong

    Anh đứng đây kiên nhẫn
    Mặc mưa nắng đêm ngày
    Mặc ai người qua lại
    Mặc dư luận dở hay

    Anh đứng đây chứng kiến
    Cho những cuộc chia li
    Tay cầm tay lưu luyến
    Hẹn ngày mai trở về

    Anh đứng đây chờ đợi
    Đón những người phương xa
    Vui tết, vui lễ hội
    Ấm tình thương quê nhà

    Anh tô nền văn hóa
    Cho quê mình đẹp thêm
    Truyền thống xưa văn vật
    Muôn thuở luôn vững bền

    Tháng 12/2006
    TỰ HÀO LÀ NGƯỜI LÀNG NỘN KHÊ - YÊN TỪ - YÊN MÔ - NINH BÌNH
    Khách HÃY CÙNG NXH GIỚI THIỆU NONKHE.NET ĐẾN BẠN BÈ, NGƯỜI THÂN NHÉ!

  12. Có 5 người thích bài viết này của NXH:

    Bui Xuan Huong (08-01-2017), Hàn Mặc Tử (30-12-2016), nhoque (23-12-2016), Phamnhung (31-12-2016), pndung (23-12-2016)

  13. #7
    NXH
    NXH đang offline
    Avatar của NXH
    Tham gia ngày
    Jan 2013
    Đến từ
    Nộn Khê
    Bài viết
    457
    Nhuận bút ($)
    7.655,68

    Cấp độ: 38 
    Kinh nghiệm: 1.355.279
    Cấp độ tiếp: 1.460.206

    Thích
    2.204
    Được thích 2.978 lần tại 457 bài

    Trả lời: Bai dự đăng trong Thơ Nộn Khê Tập IV

    Thơ Nguyễn Xuân Hoàng

    Mùa xuân mới đang về

    Mùa đông năm nay
    Rét nhiều, đều đều và rất ngọt
    Không căm căm tê buốt như mọi khi
    Trên đường Làng vẫn đông đúc người đi
    Nắng vẫn trải như tăng thêm hơi ấm
    Đường cái lớn, xe ầm ầm tấp nập
    Báo cho ta một cái Tết đang về
    Xuân đang đến rồi, các bạn có lắng nghe?

    Ở khắp nơi trên mọi miền Tổ Quốc
    Những lớp trẻ xa nhà có đợi xuân sang?
    Ở miền quê cô bác, họ hàng
    Đang bận rộn đón con về tổ ấm
    Các con xa, những tháng ngày lăn lội
    Khi trở về sưởi ấm mái tình thương
    Để cùng vui với cái tết khiêm nhường
    Với:“Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ
    Cây nêu, tràng pháo. bánh chưng xanh”còn đó
    Các con về, hồn dân tộc cũng về theo
    Làng quê ta chẳng còn cảnh đói nghèo
    Nhưng tết đến, quê hương luôn chờ đợi
    Dù cuộc sống có bao nhiêu thay đổi
    Khi xuân về vẫn mong cảnh chung vui.

    Làng quê ta nay đã khác xưa rồi
    Bộ mặt nông thôn đang dần dần đổi mới
    Đường bê tông thay mặt đường lầy lội
    Trường cao tầng, trạm y tế khang trang
    Bốn xóm đã xây nhà văn hóa đàng hoàng
    Câu lạc bộ thơ làng quanh năm hoạt động
    Xung quanh làng, những cánh đồng trải rộng
    Năm hai mùa, lúa trĩu hạt nặng bông
    Ngày lại ngày, những biệt thư cao tầng
    Dần thay thế những nhà tranh xưa cũ
    "Làng Chữ thập", với ngôi đình cổ

    Đang chuyển mình cùng đất nước vào xuân
    Đời sống nhân dân đang đổi mới dần dần
    Đón gió mới bốn phương hội tụ
    Nay dân mình đã đồng đều no đủ
    Và tiếng cười đã rộn rã làng quê…

    Hãy lắng nghe, Mùa xuân mới đang về!

    31/12/2016

    GẶP LẠI EM

    Anh biết em từ lâu
    Khi vẫn còn nũng mẹ
    Tình cảm thời thơ bé
    Trong như dòng sông xanh.

    Chưa bao giờ là anh
    Chẳng bao giờ là chị
    Người thì gọi cu tí
    Kẻ thì réo thí tèo.

    Cuộc sống thật reo neo
    Rồi mỗi người mỗi ngả
    Rồi chiến tranh giặc dã
    Tưởng đi vào lãng quên.

    Một sáng gặp lại em
    Trên đường đi tới lớp
    Dáng hồn nhiên quen thuộc
    Với nụ cười trên môi.

    Như quen lâu lắm rồi
    Như chưa bao giờ lạ
    Em cầm tay đon đả
    Miệng reo hoài như chim.

    Vì lẽ gì trong tim
    Miệng anh không biết nói
    Chân chẳng buồn đi vội
    Như trời trồng giữa sân.

    Chuyện trò qua người thân
    Mới biết em đến lớp
    Sau chuyến đi miền ngược
    Em được chuyển về xuôi.

    Và từ đó trong tôi
    Hễ đi xa là nhớ
    Nếu đến gần khó thở
    Tim đập hoài không thôi.

    Tình em lưu trong tôi
    Như dòng sông chảy mãi
    Vẫn như hồi thơ dại
    Trong như dòng sông xanh.


    HẸN ƯỚC

    Tiết đã sang xuân, Làng mở hôi,
    Cháu con khắp chốn kéo nhau về.
    Lòng thành kính cẩn dâng tiên tổ,
    Khai khẩn xây nền đất Nộn Khê.

    Chiêng trống ngoài kia rộn rã khua,
    Cờ bay rồng cuộn kiệu đung đưa.
    Trẻ già trai gái vui như tết,
    Một bóng hình ai dáng thẫn thờ.

    Một cánh đào phai, một nhánh mai,
    Gieo buồn hay có đợi chi ai?
    Mơn man lay động đùa theo gió,
    Một cánh hoa bay trong gió mai.

    Giữa đất cố hương vẫn nhớ người,
    Ngày đêm canh cánh mãi không nguôi.
    Ở phương xa thẳm mênh mang ấy,
    Một bóng ai hoài nắng gió phai !

    Lễ hội năm nay chẳng khác xưa,
    Gợi tình, gợi nhớ buổi ban sơ.
    Nhăc nhau giữ trọn niềm thương nhớ,
    Thắm đượm tình quê, ước mộng chờ.

    Một mùa lễ hội lại đi qua,
    Xa bóng hình ai, nhớ tiếng ca.
    Hẹn ước năm sau vào lễ hội,
    Cầm tay, chúc phúc tiếng hoan ca.



    NẮNG GỢI NHỚ

    Nắng !
    Giữa tháng năm tôi nằm mơ nắng,
    Nơi đồng quê đằm thắm tình người.
    Bát trà xanh cùng chia xẻ anh tôi,
    Như khắc cốt tình quê hương sâu lắng.

    Nhớ má em hồng dưới bầu trời rực nắng,
    Vin đôi quang những bó lúa trĩu bông.
    Nắng ôm lưng ai giữa buổi chiều nồng,
    Xua đàn trâu dầm mình bến nước.

    Nắng thúc giục bàn chân ai vội bước,
    Trên sân trường nắng gọi tiếng ve ngân.
    Năng soi bóng tre bến nước trong ngần,
    Nắng nhảy nhót trên ngọn cây cành lá,

    Nắng hun da đồng cha cày vặn rạ
    Đốt cháy lưng mẹ cấy những trưa hè.
    Nắng trải dài trên những cánh đồng quê,
    Trắng cánh cò bay, sáo diều rộn rã.

    Đường làng quê người người hối hả
    Và dòng đời cứ thế mãi cuộn trôi.
    Nắng !
    Nắng trải dài trong cả cuộc đời tôi !



    THĂM BẠN CŨ

    Tôi đến thăm anh, một buổi chiều
    Trời thu xanh ngắt nước trong veo
    Cúc vàng nở rộ hương thơm ngát
    Bạn cũ đây rồi, nếp mắt nheo

    Sáu chục mùa xuân đã trải qua
    Ba phần nhường ấy giãi phong ba
    Thời gian hằn lại trên đôi má
    Chỉ có tấm lòng chẳng khác xa

    Ôi quí làm sao, bạn của tôi
    Cháu con phương trưởng dựng xây đời
    Cửa nhà nên nếp, người đông đúc
    Hạnh phúc là đây, rất tuyệt vời

    Còn nhớ năm nào giữa đạn bom
    Chung nhau từng mẩu thuốc Trường sơn
    Anh em đồng đội dần đi hết
    Lòng vẫn kiên trinh, chí chẳng sờn

    Chiến tranh rồi cũng đã đi qua
    Mỗi đứa một phương trở lại nhà
    Bươn trải cuộc đời xây đất nước
    Nhưng tình chung thủy chẳng phôi pha.

    Hôm nay đồng đội lại bên nhau
    Tóc bạc như sương phủ mái đầu
    Đã thấy cuộc đời như xích lại
    Dòng đời như lũ cuốn theo sau.

    CẢM XUÂN

    Chim ca ríu rít ban mai
    Hoa đào khoe sắc bên ngoài mái hiên
    Nụ hồng e ấp khoe duyên
    Lân phân mấy hạt mưa thêm ngọt ngào
    Xuân non mơn mởn căng trào
    Hương xuân gợi nhớ biết bao diệu huyền
    Tưởng chừng xuân đã lãng quên
    Mà nay xuân chở êm đềm về đây
    Nồng nàn hương tỏa men say
    Tim reo rộn rã một ngày đầu xuân.


    TRĂM CÁI NGHÈO

    Nghèo vì thiếu vốn làm ăn,
    Người làm thì ít, người ăn thì nhiều.
    Nghèo vì chẳng biết chi tiêu,
    Gió vào nhà trống bao nhiêu cho vừa.
    Nghèo vì quen tiêu của chùa,
    Đến khi tự lập, khó ùa vào theo.
    Nghèo vì chỉ biết đi theo,
    Nghèo do nôn nóng muốn trèo thật nhanh.
    Nghèo vì chẳng chịu học hành,
    Nghèo vì chén chú, chén anh suốt ngày.
    Nghèo vì trời đất đổi thay,
    Nắng mưa sóng gió chẳng ngày nào ngơi.
    Nghèo vì ham thú rong chơi,
    Nghèo do an phận cả đời tự ti.
    Nghèo vì thiếu tính kiên trì,
    Nghèo vì bầu bạn mấy khi đến nhà.
    Nghèo vì khoác lác điêu toa,
    Của làm thì ít nói ngoa thì nhiều.
    Nghèo vì lòng quá tự kiêu,
    Nghèo vì bảo thủ, ít điều học hay.
    Nghèo vì không muốn đổi thay,
    “Gà tồ ăn quẩn cối xay” đến cùng.
    Nghèo vì quen được chống lưng,
    Nghèo vì gian khó chưa từng kinh qua.
    Khác chi ”Kiến leo cành đa…”,
    Cái nghèo cái khó hết ra lại vào.
    Nghèo vì làm theo phong trào,
    Đầu ra chẳng tính, đầu vào thì khê.
    Nghèo do ma túy, sì ke,
    Nghèo vì chồng vợ hai phe đối đầu.
    Nghèo vì không chịu đi câu,
    Chỉ quen ăn cá ở đâu đưa về.
    Nghèo vì không sợ cười chê,
    Giở trang lý lịch, lời phê…tự hào!

    Ôi ! bao cái bệnh của nghèo,
    Kể sao cho hết, nói sao cho tường.
    Nghĩ mà lòng dạ xót thương,
    Mở mang dân trí, tìm đường tiến lên.
    Nghèo, dốt khắc phục đầu tiên,
    Dân giàu, Nước mạnh xây nền mai sau.

    “Giáo dục-Quốc sách hàng đầu”.


    NGHĨA

    Nghĩa cả đời thường rạng ý thơ
    Nghĩa nhân cao đẹp mãi mong chờ
    Nghĩa hòa cuộc sống luôn trong sáng
    Nghĩa hợp tâm đầu sẽ kết tơ
    Nghĩa tỏa lan xa tình rộng lớn
    Nghĩa thu nhân tính mãi không mờ
    Nghĩa tình sau trước luôn bền vững
    Nghĩa thắm muôn đời đẹp ước mơ


    LÀNG NUỐN NHÌN TỪ VỆ TINH

    Từ vệ tinh hướng nhìn về Làng Nuốn
    Trông tựa con tàu đang vượt sóng trùng khơi
    Tàu lao nhanh bến bờ khắp nơi nơi
    Hoa tiêu mãi dõi tìm nơi cập bến

    Nơi no ấm là tàu ta tìm đến
    Trong biển khơi vô tận mênh mông
    Vượt qua phong ba bão tố mịt mùng
    Tàu vẫn lướt trên muôn trùng sóng dữ

    Vì hạnh phúc là niềm tin xứ sở
    Là khát khao hy vọng của con người
    Năm trăm năm tàu rong ruổi biển khơi
    Vững tay lái đưa con tàu nhẹ lướt

    Đoàn thủy thủ lớp sau kề lớp trước
    Luôn vững vàng trước sóng gió biển khơi
    Trái đất tròn tàu đi mãi không thôi
    Con tàu-bến bờ, khát vọng Làng tôi.


    LỜI CỦA NÚI

    Đã bao mùa xuân tới
    Biết bao mùa thu qua
    Bao tiết đông lạnh giá
    Ta vẫn Non không già

    Gió bao lần gầm rít
    Cuốn mọi thứ quanh ta
    Mây đen bay đi hết
    Trời trong xanh hiền hòa.

    Mưa bao lần xối xả
    Như trút xuống mình ta
    Lũ cuốn phăng tất cả
    Chỉ còn lại riêng ta.

    Nắng bao lần cháy khét
    Như thui cả thịt da
    Trụi cỏ cây hoa lá
    Đá vẫn xanh ngọc ngà.

    Sóng bao lần ập tới
    Rồi lại trườn ra xa
    Sóng bạc đầu trắng xóa
    Tan bọt dưới chân ta.

    Dù đất trời vần vũ
    Xuân hạ thu đông qua
    Dù sóng to gió cả
    Mãi là Non không già.
    Lần sửa cuối bởi NXH; 26-12-2016 lúc 07:06 AM.
    TỰ HÀO LÀ NGƯỜI LÀNG NỘN KHÊ - YÊN TỪ - YÊN MÔ - NINH BÌNH
    Khách HÃY CÙNG NXH GIỚI THIỆU NONKHE.NET ĐẾN BẠN BÈ, NGƯỜI THÂN NHÉ!

  14. Có 5 người thích bài viết này của NXH:

    Bui Xuan Huong (08-01-2017), Hàn Mặc Tử (30-12-2016), nhoque (23-12-2016), Phamnhung (31-12-2016), pndung (23-12-2016)

  15. #8
    NXH
    NXH đang offline
    Avatar của NXH
    Tham gia ngày
    Jan 2013
    Đến từ
    Nộn Khê
    Bài viết
    457
    Nhuận bút ($)
    7.655,68

    Cấp độ: 38 
    Kinh nghiệm: 1.355.279
    Cấp độ tiếp: 1.460.206

    Thích
    2.204
    Được thích 2.978 lần tại 457 bài

    Trả lời: Bai dự đăng trong Thơ Nộn Khê Tập IV

    Thơ Bùi Văn Tung

    TIẾNG CƯỜI

    Khi vui ta cười khà khà
    khi buồn ta cũng ha ha ta cười
    Cười cho trong dạ thảnh thơi
    Cười cho trong dạ được vui tháng ngày
    Cười cho thoát nỗi đắng cay
    Cười cho tuổi thọ mỗi ngày thêm cao
    Cười cho lão hóa không vào
    Cười cho bệnh tật hễ vào lại ra
    Cười cho vui cửa vui nhà
    Cười cho bạn hữu gần xa thân tình
    Cười cho thêm đẹp thêm xinh
    Cười cho thanh thoát giữa mình với ta
    Cười cho trẻ mãi không già
    Sâm nhung cũng phải chạy qua tiếng cườ
    Cười lên các cụ ta ơi
    Một sân hòe quế cũng vui tiếng cười

    01/10/1996

    MÙA HOA SỨ

    Bầu trời nắng rát thật trong xanh
    Hoa sứ mùa hè đỏ rực cành
    Thoang thoảng hương đưa êm dịu mát
    Ngất ngây vẻ đẹp nhụy tươi xinh
    Rễ cây phình đại khoe thân nổi
    Hình dáng uốn theo ý của mình
    Sáng sáng chiều chiều ngồi ngắm cảnh
    Trà ngon thưởng thức luyến lưu tình

    19/05/2013

    ĐÊM CUỐI THU

    Một buổi cuối thu quá tuyệt vời
    Cúc vàng rực rỡ rất xinh tươi
    Chậu Quỳnh hoa trắng thêm vui mắt
    Tứ quý hoa vàng dạ thảnh thơi
    Công chúa Quỳnh Nga sao đẹp thế
    Kim Giao tủi phạn đứng bên Người
    Tình duyên tan vỡ lòng đau xót
    Ngĩa cả còn đây vượt ý trời.

    19/10/2012


    NỘN KHÊ QUÊ HƯƠNG TÔI

    Quê hương tôi đất Nộn Khê
    Một làng văn hóa xưa nghề cửi canh
    Tiếng đồn vải Nuốn nổi danh
    Bán mua phục vụ chien tranh một thời
    Hòa bình vẫn giữ nghề nòi
    Gái làng dệt cửi tiếng thoi rộn ràng
    Quanh năm phụ nữ đảm đang
    Thế rồi Nhà nước chuyển sang thay nghề
    Làm hàng xuất khấu tap-pi
    Giai đoạn chống Mỹ duy trì khá lâu
    Thịnh hành hợp tác mạnh giàu
    Chiếu cói xuất khẩu nhu cầu vẻ vang
    Thời kỳ cơ chế chuyển sang
    Thị trường kinh tế mọi hàng tự do
    Tư nhân phất triển bây giờ
    Làm ăn buôn bán theo đà cạnh tranh
    Giỏi giang thì mới thịnh thành
    Quê tôi đổi mới bóng hình khác xưa
    Phải lo phải liệu sao cho
    Để rồi cuộc sống cơ đồ di lên
    Lấy cơ chế để làm nền
    Dân sinh cải thiện trở nên mạnh giàu
    Phong trào xã hội dẫn đầu
    Phát huy truyền thống tự hào tổ tiên
    Cháu con đi khắp mọi miền
    Làm ăn lương thiện giữ nền quê cha
    Gốc có vững, cành nở hoa
    Nay làng văn hóa đậm đà sắc xuân
    Con con, cháu cháu xa gần
    Nộn Khê nối tiếp tình xuân đời đời
    Thế là thỏa nguyện niềm vui
    Quê hương yêu dấu sáng ngời tương lai
    Đảng là ánh sáng mặt trời
    Soi cho dân, nước muôn đời mai sau


    MỪNG NGÀY NHÀ GIÀO VIỆT NAM

    Tháng mười một tới nơi rồi
    Nhớ ngày nhà giáo niềm vui dạt dào
    Thời còn công tác nêu cao
    Trồng người nghề nghiệp Đảng trao cho mình
    Lúc nào dạ cũng đinh ninh
    Sao cho trọn nghĩa vẹn tình mới vui
    Bây giờ hưu trí nghỉ ngơi
    Ngày ngày vẫn nhớ vẫn vui bạn cùng
    Đò ngang mình chở đã xong
    Biết bao nhiêu chuyến thành công tuyệt vời
    “Nghề cao quý” thật sáng ngời
    Hệ kế tiếp chung vui không ngừng
    Đồng nghiệp thắm thiết mặn nồng
    Thầy trò tình cảm vẫn không phai mờ
    Nghề giáo dục đẹp như thơ
    Yêu ngành mới thấy mộng mơ sớm chiều
    Cái nghề dân quí, dân yêu
    Cầm viên phấn trắng đi theo cuộc đời
    Mong sao trò giỏi thành tài
    Đò thầy cắm bến niềm vui thỏa lòng

    THƯƠNG ANH

    Thương anh đứng gác đảo xa
    Mênh mông sóng nước bao la biển trời
    Sóng gầm gió rét ngoài khơi
    Vì dân vì nước anh ơi yên lòng
    Đêm dài em những chờ trông
    Trời yên biển lặng cầu mong anh về
    Bấy giờ êm ấm phu thê
    Tình nhà, nghĩa nước mọi bề anh ơi!
    Hôm nay em báo tin vui
    Mẹ cha mạnh khỏe, con thời nhớn ngoan
    Ở nhà em vẫn đảm đang
    Công tác xã hội xóm làng ngợi ca
    Đảm dang việc nước, việc nhà
    Yên tâm anh nhé để mà lập công
    Thế là cha mẹ vui lòng
    Quê hương đổi mới thành công tuyệt vời
    Ruộng đồng lúa tốt bời bời
    Hạ tầng cơ sở mọi người chăm lo
    Qua sông không phải lụy đò
    Đêm đêm điện sáng chuông chùa ngân vang
    Đường làng mở rộng thênh thang
    Người xe tấp nập rộn ràng đông vui
    Quê ta đẹp lắm anh ơi
    Nhờ ơn Đảng, Bác sáng ngời sức xuân!

    NIỀM VUI
    (Nhân con trai được phong hàm giáo sư)

    Nhà nước phong hàm giáo sư
    Là niềm vui phấn khởi
    Gia đình và bạn hữu
    Chúc mừng con niềm vui

    Hăng say trong công tác
    Với sự nghiệp tròng người
    Hoàn thành tốt nhiệm vụ
    Hàm Giáo sư sáng ngời

    Họ hàng và thân thuộc
    Ai nấy cũng mừng vui
    Anh em trong nội ngoại
    Đều chúc mừng một lời

    Bao năm trời phấn đấu
    Có chí mới nên người
    Con đem về niềm vui
    Cho gia đình họ tộc

    Phúc lộc ơn tiên tổ
    Truyền thống của ông cha
    Từ xa xưa để lại
    “Đức lưu quang” đời đời

    04/02/2015

    NAY MỪNG

    Nay mừng mười bốn cháu rồi
    Vừa nội vừa ngoại niêm vui nào bằng
    Mười hai chắt đã rõ ràng
    Còn đang phát triển ngày càng thêm ra
    Các cháu tiếp tục nở hoa
    Ông tám bảy tuổi thế là mừng vui
    Đinh Dậu chuẩn bị sang rồi
    Ông tám tám tuổi sáng ngời sức xuân
    Vẫn còn minh mẫn tinh thần
    Đón thêm cháu chắt tiếp dần dần vui
    Tin chắc ông hưởng lộc trời
    Con con cháu chắt ngời ngời sắc xuân
    Gia đình phấn khởi bội phần
    Nhờ phúc tiên tổ mười phân vẹn mười
    Trăm hoa đua nở tốt tươi
    Một cây đại thụ bời bời vươn cao
    Chim vây ríu rít đóng chào

    28/11/2016

    HOA QUỲNH

    Hoa quỳnh khoe sắc giữa đêm sâu,
    Để lại cho ai một nỗi sầu,
    Đạo luật của trời chi khắc nghiệt!
    Thương người đau đớn suốt canh thâu.
    Cánh hoa trắng muốt tình chung thủy,
    Mới nở xòe xong đã rũ rầu,
    Cay đắng lửa lòng trời dập tắt,
    Kim giao trọn nghĩa mối tình đầu.

    05/9/2011


    ĐÊM QUA QUỲNH NỞ

    Quỳnh nở đêm qua trắng nõn nà
    Cành Giao xanh biếc đứng xem hoa
    Trăng soi lồng bóng tình thêm đẹp
    Điện chiếu sáng trong nghĩa mặn mà
    Chợt nghĩ thương người yêu nhất mực
    Vì đâu đến nỗi phải buông ra
    Đất trời xoay chuyển bao nhiêu độ
    Nghĩa ấy tình kia vẫn đậm đà

    Nộn Khê, 06/10/2016


    TIẾC
    (Nhân 35 năm ngày mất của vợ)

    Tiếc mãi không nguôi vợi chút tình
    Tiếc người môi thắm tóc mai xinh
    Tiếc thương chỉ thấy tình trong mộng
    Tiếc giấc mơ tiên thấp thoáng hình
    Tiếc nghĩa trao xưa còn đọng mài
    Tiếc tình ví tựa ánh bình minh
    Tiếc thay con tạo công bằng ấy
    Tiếc để cho ta trách phận mình

    Nộn Khê 20/10/2016
    Lần sửa cuối bởi Bui Xuan Huong; 09-01-2017 lúc 12:43 AM.
    TỰ HÀO LÀ NGƯỜI LÀNG NỘN KHÊ - YÊN TỪ - YÊN MÔ - NINH BÌNH
    Khách HÃY CÙNG NXH GIỚI THIỆU NONKHE.NET ĐẾN BẠN BÈ, NGƯỜI THÂN NHÉ!

  16. Có 5 người thích bài viết này của NXH:

    Bui Xuan Huong (08-01-2017), Hàn Mặc Tử (30-12-2016), nhoque (23-12-2016), Phamnhung (31-12-2016), pndung (23-12-2016)

  17. #9
    NXH
    NXH đang offline
    Avatar của NXH
    Tham gia ngày
    Jan 2013
    Đến từ
    Nộn Khê
    Bài viết
    457
    Nhuận bút ($)
    7.655,68

    Cấp độ: 38 
    Kinh nghiệm: 1.355.279
    Cấp độ tiếp: 1.460.206

    Thích
    2.204
    Được thích 2.978 lần tại 457 bài

    Trả lời: Bai dự đăng trong Thơ Nộn Khê Tập IV

    Thơ Cao Phương Thảo

    VỀ LẠI CHỐN XƯA

    Thời gian ơi, hãy đỗ lại sân ga
    Tôi trở lại một thời, nơi ở đó
    Đất ba zan, gió cuộn màu bụi đỏ
    Thấm vào đời, khi tuổi vẫn rất xanh.

    Đất nước hoà bình, nhưng nơi ấy chiến tranh,(1)
    Đêm đêm giật mình nghe đùng đoàng súng nổ.
    Rất buồn, sợ, nhưng không hề thổ lộ
    Với người thương khi ấy ở quê nhà.
    Số phận bảo ta, nơi ấy là nhà,
    Tôi luyện đất với gió ngàn, gieo mơ ước
    Chắt gạn mồ hôi thành sông mới được
    Trái sẽ trĩu cành và đất sẽ nở hoa...
    Đồi thông sau nhà, vi vút bản trường ca
    Cũng uốn lượn theo con đường đất đỏ,
    Hoa cúc quỳ nở vàng nghiêng theo gió,
    Hương cà phê tha thiết gọi mời...
    Tôi trở lại đây, nơi đã sống một thời
    Đã gửi lại một thời tuổi trẻ.
    Bao kỷ niệm buồn vui như vẫn còn mới mẻ,
    Sẽ theo tôi suốt năm tháng cuộc đời.
    Thời gian ơi, chuyến tàu sắp đi rồi,
    Đưa tôi về với quê hương yêu dấu,
    Tôi trở về với nơi bến đậu,
    Về với bắt đầu, nơi ấy tôi đi...

    07/08/2015

    Chú thích:
    (1) Thời kỳ đánh Pun rô



    Hà Nội Mùa thu trong Tôi

    Mùa thu Hà Nội, trong mơ...
    Mùa thu Hà Nội, trong thơ...
    Sáng nay, thu rơi xuống mặt hồ, gợn sóng.
    Lòng Tôi nhẹ bẫng, tiếng thu rơi.

    Bà cháu Tôi, niềm vui đến rộn ràng
    Đón gió thu nhẹ nhàng, cùng dòng người trên phố.
    Quanh hồ Gươm biết bao người bách bộ,
    Trong mắt mọi người như đọng lại cả mùa thu.

    31/10/2015



    Ông Cúm đi rồi

    Mấy nay ông Cúm ghé nhà chơi
    Làm hai bà cháu chẳng thảnh thơi,
    Cháu thì nghẹt mũi không thở được,
    Bà hắt sì hơi, nước mũi rơi.

    Nhà Tôi rất quý khách đến chơi,
    Ngặt nỗi ông trời lúc mưa rơi
    Lúc thì lại nắng như hun nấu
    Nên chẳng muốn mời ông ở chơi.
    Cơm ngon, canh ngọt mời ông xơi
    Mà ông ngủng ngoẳng chẳng bắt lời,
    Thôi thì, mắm tôm và bánh đúc
    Nhà tôi chỉ có vậy, ông ơi.
    Quẹt tay, chấm, mút, chẳng để rơi
    Chén xong, ông ấy khen hết lời
    Cảm ơn, chúc tụng hai bà cháu
    Khỏe, vui !. ông ấy đã đi rồi.

    11/09/2015


    Mẹ

    Vang vọng đâu đây tiếng Mẹ hôm nào
    Ngơ ngác tìm, biết tìm Mẹ nơi nao ?
    Phía cầu ao, xưa mẹ từng ráo vải ?
    Góc vườn nhà, mẹ hái mận đỏ tươi ?...
    Vọng đâu đây, tiếng Mẹ nói cười,
    Câu mắng yêu, mẹ mắng con thủa trước,
    “ Con cái nhà, nết gì chẳng được
    Được cái nết lười, cái nết hay ăn”...
    Con nhớ mẹ ! sáng tết mùng năm
    Gọi dậy sớm, chia cho dăm trái mận
    Con buồn ngủ mắt vẫn còn đang nhắm
    Bảo ăn đi, “chiết sâu bọ sạch mồm “.
    Con nhớ mẹ, hàng mẹ bán chợ hôm,
    Mẹ gánh gồng biết bao nhiêu thứ,
    Hàng “ la ghim”, cả thuốc tây nữa chứ,
    Chẳng học hành, đọc tên thuốc nôm na.
    Con nhớ mẹ, mua gần, bán xa
    Bơ tép khô Kim Sơn, chợ Bút
    Mẹ gánh gồng tít lên miền ngược,
    Lúc trở về,nặng gánh trám, măng tươi.
    Con nhớ mẹ, nhớ lắm mẹ ơi !
    Một gánh sim, vam mua từ chợ Bút,
    Mẹ mua về mong sao bán được
    Lãi vài đồng, cải thiện bữa cho con.
    Về tới nhà, một lũ chúng con
    Mắt hau háu nhìn thèm sim chín,
    Quả Vam kia chắc là ngọt lịm,
    Được ăn vào con sẽ lớn nhanh.
    Mẹ mắng yêu “ cha bố lũ ranh”
    Chỉ được cái khéo mồm nịnh mẹ.
    Thôi hôm nay, cho chúng mày một mẻ
    Ăn đã đi, bữa khác khỏi thèm...
    Nhớ bàn tay mẹ vá áo bên thềm,
    Lúc rảnh rỗi, vạch đầu con bắt chấy.
    Con nhớ mẹ, mùa đông năm ấy,
    Có bột mì, tráng bánh khoái con ăn.
    Nhà đông người, tám chín miệng ăn
    Tráng được cái, mỗi người một miếng.
    Cả buổi sáng mẹ ngồi mấy tiếng,
    Khuấy hết bột rồi, mẹ chẳng hề ăn..
    Nhớ mùa hè, có việc vào xứ Thanh,
    Lúc trở về mẹ mua cân rong biển,
    Mẹ khéo tay, miệt mài chế biến
    Thạch rau câu, nồi sáu nước đường...
    Nhà đông con, mẹ dành hết tình thương,
    Vất vả sớm hôm nuôi con ăn học.
    Cả đời mẹ, biết bao khó nhọc.
    Sống rộng lòng, mẹ để phúc cho con...
    Mẹ, Mẹ ơi ! Cả một lũ chúng con,
    Được lớn khôn từ gánh gồng của mẹ.
    Chúng con xưa, từ những đứa trẻ,
    Nay mái đầu tóc đã hoa râm.
    Bên chúng con, cháu đã gọi bà, ông,
    Nhưng với mẹ, con vẫn là đứa trẻ,
    Vẫn mãi cần có mẹ, mẹ ơi !!!
    ...Tiễn mẹ về, nước mắt con rơi,
    Mẹ đã về rồi...nơi ấy... mẹ ơi,
    Có Thầy chúng con dang tay đón mẹ.
    Luật (kiếp) luân hồi mai sau có thể,
    Con vẫn làm gái út mẹ, Mẹ ơi !!!

    01/12/2015


    ĐÔNG

    ... Những cây kia lá rụng trơ cành,
    Thân khô giáp, xù xì bặm bụi.
    Đời vẫn bảo rằng, “ đông tàn lụi”.
    Nghe nhói đau, như lời hắt hủi,
    Hay vô tình nói tiếng buông lơi ?.
    Có biết đâu, Cây cũng bồi hồi,
    Dòng nhựa nóng chảy trong huyết mạch
    Ấp ủ mầm cho xuân, lá tươi xanh,
    Cho hoa thơm, trái chín ngọt lành,
    Gọi bướm ong, gọi chim về làm tổ
    Ríu rít ca, cho đời thêm quyến rũ...
    Bởi, có Đông về ấp ủ cùng Cây !




    KHÁT

    Em là hoa trên cát
    Bé nhỏ và mong manh
    Chỉ một giọt nước lành
    Cũng làm em thôi khát.
    Anh là biển dào dạt
    Cuộn sóng nước trong xanh
    Muốn mang cả biển anh
    Mong làm em thôi khát.
    Gió rì rào ca hát
    Với trời xanh, biển xanh
    Chỉ còn em và anh
    Cùng hoà trong cơn khát.


    Thơ nửa bài...

    Anh ra đi đã mấy mươi năm
    Đã bao lần về quê lỡ hẹn ?
    Thời gian trôi, tựa như cánh én
    Đường về nhà xa lắm phải không Anh ?
    ......
    Người quê nhà, mong lắm các Anh
    Báo bản năm nay càng thêm mong đợi
    Bởi xóm làng có thêm nhiều cái mới
    Chỉ mong sao con cháu khắp nơi về
    Người quê nhà, ai cũng hả hê
    Vì được gọi " Nông thôn đổi mới"
    Dân chưa được giàu sang như mong đợi
    Nhưng xóm làng cũng sạch đẹp khang trang
    Có đèn điện sáng, tối khắp quanh làng
    Thay leo lét đèn dầu xưa u ám
    Tiếng gà gáy, nay cũng vang sang sảng
    Chẳng óc eo như tiếng gáy năm nào
    Nước máy dùng chứ không phải nước ao
    Ngõ bê tông sạch bóng lối vào.
    Gốc duối, bờ tre ngay xưa đầu ngõ
    Đã theo người gánh nước tối ba mươi
    TỰ HÀO LÀ NGƯỜI LÀNG NỘN KHÊ - YÊN TỪ - YÊN MÔ - NINH BÌNH
    Khách HÃY CÙNG NXH GIỚI THIỆU NONKHE.NET ĐẾN BẠN BÈ, NGƯỜI THÂN NHÉ!

  18. Có 4 người thích bài viết này của NXH:

    Bui Xuan Huong (09-01-2017), nhoque (23-12-2016), Phamnhung (31-12-2016), pndung (23-12-2016)

  19. #10
    NXH
    NXH đang offline
    Avatar của NXH
    Tham gia ngày
    Jan 2013
    Đến từ
    Nộn Khê
    Bài viết
    457
    Nhuận bút ($)
    7.655,68

    Cấp độ: 38 
    Kinh nghiệm: 1.355.279
    Cấp độ tiếp: 1.460.206

    Thích
    2.204
    Được thích 2.978 lần tại 457 bài

    Trả lời: Bai dự đăng trong Thơ Nộn Khê Tập IV

    Thơ Bùi Xuân Hương

    MÙA HÈ GIÃ BIỆT

    Ta nghe mùa hè đang dậy lòng ta
    Cho phượng thắm tươi bấy lâu đợi chờ
    Thời gian trôi mau như đoàn tàu chuyển bánh
    Nay đưa ta về ga cuối - biệt ly
    Mùa hè thân thương ta thầm nhắc mỗi khi
    Nay bỗng thấy sao như đến sớm
    Cho bạn bè mắt nhìn nhau lưu luyến
    Cho nụ cười vương giọt lệ… dưng dưng.
    Ta đã nghe ve hát tưng bừng
    Trong nắng trưa hoe tròn qua kẽ lá
    Trang sách thở giữa khí trời oi ả
    Mong một cơn mưa hối hả mát lành.
    Mùa hè ơi ta đã thấy màu xanh
    Xa tít tắp nơi chín tầng mây vắng
    Và ánh mắt bạn bè ta yên lặng
    Mà mênh mông như đáy đại dương xanh.
    Mùa hè ơi ta nghe thấu lòng mình
    Rộn ràng nhạc vui và tưng bừng sắc đỏ
    Hè đến với ta sao chẳng hề gõ cửa
    Để ta giật mình thảnh thốt… đã hè ư?
    Lại một mùa hè đến thật vô tư
    Còn ta đây phải xa trường cũ
    Mai xa rồi lòng ta thầm nhủ
    Đến bao giờ gặp lại nhau đây?

    Hè .... Bùi Xân Hương


    Cúc quỳ


    Hoa cúc quỳ gom nắng ướp vòm xanh
    Níu thu muộn nồng nàn trong mắt nhớ
    Anh mê mải những phương trời xa lạ
    Mặc hoa vàng mòn mỏi bến sông quê ?!

    31/07/2015 - Bùi Xân Hương


    THU...

    Mùa thu
    Chín lúc lỉu những cành hồng đỏ mọng
    Hương trái thơm quyện mỏ bầy chim
    Heo may về ngơ ngẩn bay tìm
    Lá vàng lắt lay ngõ vắng.
    Chân bước đường quê chầm chậm
    Nhặt dấu xưa rớt lại vô hình
    Ôi tiếng cười trong nắng thuỷ tinh…
    Mùa thu lung linh
    Mắt mơ về xa lắc
    Bồi hồi nét nhạc
    Buổi chia xa ai hát tặng ai…

    27/10/2015 - Bùi Xuân Hương
    TỰ HÀO LÀ NGƯỜI LÀNG NỘN KHÊ - YÊN TỪ - YÊN MÔ - NINH BÌNH
    Khách HÃY CÙNG NXH GIỚI THIỆU NONKHE.NET ĐẾN BẠN BÈ, NGƯỜI THÂN NHÉ!

  20. Có 5 người thích bài viết này của NXH:

    Bui Xuan Huong (09-01-2017), Hàn Mặc Tử (30-12-2016), nhoque (23-12-2016), Phamnhung (31-12-2016), pndung (23-12-2016)

1/4 123 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •