Viết cho ai người cùng quê...
Quê ta đất rộng trời thanh,
Hương cau thơm ngát, trầu quanh sân nhà.
Là đà đám "sẽ" bay qua...,
Con trâu kỉu kịt, thẩn tha ăn đồng.
Diều kia tung cánh trời hồng,
Biếc xanh, xanh biếc một dòng sông trôi.
Tuổi đời trải được mấy mươi,
Thơ thơ, thẩn thẩn quên đời hư hao.
Con đường nắng bổng nhạt màu,
Thả rơi vài giọt mưa rào ướt ai.
Trên đường tay vẫn trong tay,
Đồng tâm, hiệp ý, bước hoài dưới mưa.
Quê ta đẹp lắm bóng dừa,
Hương hoa : lài, bưỡi theo mưa thơm lừng.
Là ai xuôi ngược biền bưng,
Con dân nước Việt xin đừng quên quê!
Đò ngang luôn đợi khách về,
Nhỏ to tâm sự tràn trề mến thương.
Êm nghe tiếng mẹ canh trường
Đềm êm vỗ giấc: "con thuơng, ngủ nào!"
Khua chèo thuyền lướt đêm sao,
Nước trôi mặc nước thuyền vào đêm thâu.
Ven bờ lau sây buồn rầu:
Sông khuya đò vắng, ai nào đợi ai...?
Quê ta đẹp mãi đẹp hoài,
Hương xuân đầm thắm, hoa mai nở vàng.
Có về nhớ đợi đông tàn,
Ai ai cùng đón xuân sang bên thềm.
Không pháo nổ, hơi lặng yên...
Nhớ công cha mẹ, bàn thiên đón mời.
Sẽ tề tụ, từ khắp nơi,
Không quên ngày Tết, dẹp đời thường đi.
Lớn, người Việt, thích lễ nghi,
Nỗi niềm tôn kính cậu - dì - bác - cô
Thành tâm kính chúc tiền vô,
Người người mạnh khoẻ, trẻ nô - vui vầy..
Huyền Băng
(VN.Thư quán)Các bài cùng chuyên mục:
Đánh dấu